Ru mãi ngàn năm
Hãy ru em mãi ngàn năm...
Như ngàn năm em ru mình trong giấc yêu thương
Dù cho hay nhận
Buồn vui __ giận hờn rồi sẽ qua đi
Thật lạ lùng phải không anh.
Anh là ai...?
Mà có thể đánh thức cả khung trời mộng mị
Tưởng chừng như ngủ say trong tháp ngà cỏ mượt.
Hãy đưa em đến tận cùng xứ sở thương yêu
Dù hữu hình hay vô hình
Để em chấp nhận chìm lắng cả cuộc đời trong mộng mơ...
Mà ở đó, những khúc tương tư
Những lời hò hẹn với những nồng nàn say đắm.
Sẽ hóa thành dòng sông trăng trong đêm...
Cho dù chỉ là một khoảng thời gian ở trọ
Và để gió cuốn đi
Ước gì...
Em không là con sóng dào dạt của muôn đời.
Để đêm đêm không còn nức nở trong im vắng
Không xót xa, không mãi hoài ray rứt...
Hãy cho em sống mãi trong lâu đài kỳ ảo
Lãng mạn giữa chốn phù du này.
Có lần anh nói: em sao hay hờn hay dỗi thế...
Em nghĩ: mình bây giờ vẫn còn là cô bé
Như ngày xưa tung tăng trên thảm cỏ.
Yêu trăng, yêu thơ...
Vẫn lang thang giữa mùa hè đùa vui trong nắng.
Hay giẫm gót chân hồng nghịch nước giữa gió lạnh mùa mưa.
Này anh!
Đừng cười hiền lành với nụ cười nhân hậu
Và cũng đừng độ lượng với em
Xin hãy cứ ghét em
Xin hãy xa em...
Để em tự mình tìm thấy em
Bởi vì em quá mỏng manh, quá yêu đuối.
Mà trái tim đầy cảm xúc
Xin hãy để tâm hồn sống mãi
Lặng lẽ trong thiên đường của em
Trong tháp cổ yêu dấu của em
Xin hãy đưa em về chốn xa xôi ấy
Một nơi thật xa...
Mà ở đó sỏi đá không đau vì nhau
Và cũng không cần có nhau
Hãy đưa em nương theo dòng sông nhỏ trôi về biển cả...
Cho những mặn nồng được ngủ quên
Trên bờ cát đại dương...
Những hương mật ngọt ngào anh đã cho em
Sẽ hòa tan với mùi gió biển.
Xin đừng để em phải say đắm mùa thu
Dìu dịu man mác buồn
Lòng nặng trĩu ưu tư...
Khi nhìn những ngọn lá vàng
Như hồn thơ rơi rụng.
Bàng bạc khói sương đầy mộng mị
Thì thầm khi trời trở gió.
Em chợt nghe trong đêm mùi hương long não
Hai hàng cây dày đan vào nhau nồng nàn...
Bầu trời trong xanh như chưa bao giờ xanh đến như vậy.
Tựa vào mùi hương đầy ắp trong gió.
Chợt nghe tiếng lá xào xạc gọi tên người...
Đêm thao thức
Nói bao điều có thể
Xin anh đừng như bóng mây
Hãy thắp cho em
Ngọn nến vàng nhạt nhòa hờ hững
Tháng ba về
Tháng giao mùa trời thôi lạnh và...
Nắng mới đã lên
Em chợt buồn
Mãi thương nhớ mùa đông năm cũ...
31.03.08
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét