Thứ Hai, 5 tháng 1, 2009

Phù thủy tình yêu

Anh!
Phù thủy của tình yêu
Anh!
Phù thủy của hương đêm
Thơm lừng ma thuật
Em thương em
Trái tim nông nổi
Mang dại khờ nhuộm trắng hồn yêu
Trên cánh rừng bạt ngàn hoa lá
Nỗi nhớ rụng dày mặt đất
Em nảy mình
Lạc lõng...
Khát vọng đêm
Em đi tìm chính em
Trên bờ môi thánh thiện
Em ủ anh nồng nàn
Cho có tháng có năm
Em đi tìm chính em
Bằng nước mắt bằng hương đêm
Mượn màu tóc
Em đi tìm em hoang dại
Trong lời kinh sám hối
Run rẩy ...
Trong giấc mơ tình
Bằng hương thơm ngai ngái
Trong sự im lặng giữa đêm tối mờ sương
Em đi tìm chính em
Thời gian ngu ngơ
Vị giác dòng sông trầm lắng
Nép vào cỏ lau trắng xóa
Sao em thành xa xôi
Đưa tay vào dang dở
Em cất tiếng cười vang
Và ngược lại
Hay tiếng khóc là trăm năm
Đêm...
Phù thủy của linh hồn
Từ mặt đất ngủ quên
Hay từ triệu triệu kiếp hôn mê
Chập chờn...
Cánh đồng hoang sũng nước
Em vấp ngã
Mộng mị xé toang đêm
Gió giao mùa run rẩy
Mưa đầu nguồn sấm chớp phía tây
Em vấp ngã
Tiếng vỹ cầm hấp hối
Em là ai...
Một du khách
Yêu mê muội bóng đêm
Tái sinh trong tình yêu
Trong đôi mắt quầng thâm
Giấc mơ có rồi lại không
Anh có thật hay không có thật
Trái cấm địa đàng
Môi em chưa chạm xin đừng bùng lên
Xin đừng vẽ em bằng bóng tối
Tim em khép kín
Gom ngu ngơ vào ký ức
Nổi đau con chữ
Âm thanh chua chát
Đêm trôi...
Thơm lừng mùi ma thuật
Dư vị lá ngập tràn trên thân thể em.
Anh!
Với lời thì thầm bùa chú
Trong khoảng không bất tận
Ném hương mật vào lòng hạnh phúc
Không vọng tiếng
Khái niệm dài chẳng tỉnh thức vọng ngân.
Bàn chân lạc lối
Nỗi buồn dan díu
Nghe bơ ngơ bối rối
Xa vắng ...
Như câu thơ vụng dại
Miên man chảy không nơi nương tựa
Cuộn dòng đời mẫn tuệ trầm tư
Lửa tình phai hơi ấm hờ.
Đêm...
Em vội thức níu tay anh vào thứ bảy
Vào giấc mơ yêu không có bao giờ.
Lạc lõng tan tành
Đau đớn gim sâu
Cố hình dung gương mặt
Anh vẫn về như xưa...
Em sững lại
Quá khứ lên men
Mang trên mình ký ức mùa đông
Nỗi cô đơn phủ kín tháp thời gian
Nỗi đau không được gào thét
Hạnh phúc không được mang theo
Chiếc lưỡi uốn cong cay đắng.
Đêm...
Bơ vơ hoang lạnh
Cát sóng mưa và gió
Quấn quây quanh em
Cánh đồng khô cơn lốc
Bốc cháy...
Ngôn từ nín lặng xoa dịu nỗi tình không
Em buộc mình vào nhánh cây khô
Sự cô độc vĩnh hằng
Nơi em đến mùa đông không lối thoát
Buông mình trôi về xứ cô liêu
Đêm...
Quẫy đạp những giấc mơ
Hụt hẫng
Thả mình trong giai điệu
Vết xướt cào không dấu
Những mảng màu rối tung
Ma mị bùa yêu
Khắc trên thập tự giá
Khắc khoải một linh hồn
Rơi...rơi...
Em qùy xuống sám hối đời em
Trong từng câu kinh nghe mình tội lỗi.
Với những hàng nến đỏ vây quanh
Em ở phía nào giữa những con chữ
Nghiêng ngã không giống nhau.
Đêm phục sinh
Anh!
Phù thủy của tình yêu
Phù thủy của nỗi đau
Em lừa em lần nữa
Ôi! Hư ảo
Một vòng tay...

18.10.08

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét