Trăng khuya sương lạnh một mình
Đêm say ôm mộng gối tình nên thơ
Buồn hoài một kiếp trong mơ
Long lanh mắt lệ bơ vơ giọt sầu
Một đời trở giấc trong nhau
Ướp hồn ngiêng ngã để sầu môi ai
Mắt em tím đẫm chiều phai
Liễu xanh rơi rụng dưới lời thề xưa...
08.07
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét