Thứ Hai, 5 tháng 1, 2009

Góc phố buồn chủ nhật

Trên nền trời chì pha sắc tím buốt
Chập chờn lau dại nở trắng xóa bên triền sông
Xa vắng dấu chân anh...
Phố thị chiều chủ nhật
Vẫn xôn xao những tiếng cười
Người đâu hỡi người
Lạc lõng trong mình đầy ắp nỗi nhớ không tên
Em đã khóc trong đêm tối
Trên tầng tháp cổ chơi vơi
Những giọt nước mắt em
Rơi...ngậm ngùi xa xót
Phố dài nhung nhớ
Nắng hun hút buồn ngơ ngác thẩn thờ...
Bên loài hoa tím ngát hương
Nghe như tiếng thở dài
Em nhớ anh đến xé lòng
Xa xa âm vọng
Em cố quên
Nhưng không thể...
Chìm sâu qua ngàn kẽ lá
Như một ảo ảnh
Âm vang tiếng sóng biển
Hạnh phúc ngày nao
Thiên đường nhỏ bé
dấu chân xưa ngày nao.
Sóng vỗ bờ chìm trôi những khát vọng
Cho em chìm vào quên lãng
Đêm chia xa
Run run
Môi em nhớ...
Thương hoài vầng trăng
Em bước đi
Góc phố buồn chủ nhật
Khắc khoải một tình yêu
Hạnh phúc như một sợi dây vô hình trói buộc em
Vào kỉ niệm xưa
Dù không còn anh
Có một loài hoa tím
Vẫn lặng lẽ tỏa hương
Ngây dại
Đến suốt đời...
27.07.08

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét