Thứ Hai, 5 tháng 1, 2009

Thế giới tinh khôi 7

Đêm...
Mộng mị vuông cửa nhỏ
Giờ này em đang viết
Những vần thơ diễn đạt
Sự im lặng…
Trong tình yêu
Sự im lặng...
Nói bao điều có thể?
Anh ơi! Có thể giờ này anh đang ngủ
Giữa cánh rừng nguyên sơ
Sau tất cả mùa hoa anh bỏ lại
Dòng sông thở dài
Chuyện ngày xưa thắt chặt con tim.
Có thể giờ này em đang mơ
Một giấc mộng đời người
Hay những sắc màu bí ẩn về miền vĩnh cửu
Năm ngón tay gầy cô đơn lùa vào mái tóc
Người con gái vẽ nỗi buồn trên cát.
Trốn tìm quá khứ
Xin đừng ôm em
Với nụ cười thương yêu cháy bỏng
Nỗi buồn làm em đau.
Ôi! Em thèm được mất hút
Thả mình giữa biển yêu
Trôi theo dòng gió cuốn.
Khái niệm ký ức
Sắc sắc không không
Phủ xám khoảng đời
Cho hồn em vang vọng
Đêm...
Khúc hát mộng trần như.
Anh ơi!
Em muốn ngồi thiền
Sát na sinh tử trăng lồng
Không có dấu trừ
Chỉ toàn dấu cộng
Ngón tay gầy run run...
Vẫn cầm viết diễn đạt
Những vần thơ câu văn cũ
Ôi! Rút ruột lòng mình
Đau đáu nhả tơ...
Níu tầng mây mỏng
Làm thơ yêu.
Chao ơi! Yêu...
Yêu không tham lam
Yêu không ích kỷ
Như dòng chảy tâm tư
Như lời ru của mẹ
Như lời ru của cây
Mênh mang gió
Mênh mang hương đêm
Không giữ lại trên tay
Không một chút gì
Cõi đi về lặng lẽ
Vẫn hai tay không
Khoanh tay nhìn đêm
Khoanh tay nhìn thế kỷ
Rút ruột lòng mình
Trái tim khối óc
Trong nụ cười tiếng khóc.
Vẫn yêu anh...

14.10.08

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét