Bước chân mềm trên cỏ
Những chiếc lá nâu vàng
Khe khẽ
Cựa mình rơi...
Rơi...
Xác lá rụng phảng phất nỗi niềm.
Ánh trăng non
Ngơ ngác niềm đau
Vẫn còn sương ướt dấu chân anh.
Anh đã đi rồi sao?
Anh nở sao...xa lắc ở đâu đó...
Anh có nghe mơ hồ tiếng em gọi không?
Anh có cảm nhận ánh trăng đêm
Trên đôi vai gầy của em không...
Không còn anh...
Em như con sếu bay lạc kêu thảng thốt
Gọi hoài... gọi mãi tên anh dưới đêm khuya.
Dù tim em rỉ máu
Dù trăng không còn nữa
Em vẫn gọi tên anh
Tím quay quắt qua bốn mùa nhung nhớ...
Anh ở đâu...?
Đêm sương mù xa vắng chân ai dang dở
Em vội vàng chi
Thêm những phút yêu người
Em vội vàng chi
Để rồi khó thể quên người
U hoài...Nức nở...
Em vẫn mụ mị gọi những kỉ niệm xưa
Còn cháy bỏng trong lòng,
Trong trái tim mong manh yếu ớt
Cho dù chiếc lá cuối cùng
Oằn mình
Rơi...
26.07.08
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét